Viết thư gửi chính mình của những năm đôi mươi

Viết thư gửi chính mình là một trong những cách giúp bạn nhìn lại hành trình đã qua. Đồng thời, tự chiêm nghiệm lại hành trình của mình để vững tin hơn trong tương lai.

“Nếu được quay lại tuổi đôi mươi, bạn sẽ làm gì khác đi?”

Câu hỏi ấy có thể đã từng ghé ngang đâu đó trong đầu bạn. Với mình – một mẹ bỉm nông thôn, đã bước sang tuổi 35, câu trả lời không nằm ở tiếc nuối mà là sự biết ơn.

Biết ơn vì mình của những năm đôi mươi đã chọn sống hết mình – dù là trong mệt mỏi, bấp bênh hay đam mê rực lửa.

Hôm nay, trong một buổi trưa khi con đang say giấc nồng, mình ngồi viết thư gửi chính mình của tuổi đôi mươi như một lời thì thầm: “cảm ơn và xin lỗi…”

Mình ơi, cảm ơn vì đã không từ bỏ

Tuổi đôi mươi của mình bắt đầu bằng những ngày rong ruổi làm báo. Những chuyến xe đêm, nhưng lần lao vào hiện trường mà không kịp ăn tròn bữa, nhưng bản tin viết xuyên đêm.

Mỗi tháng nhận lương chẳng bao nhiêu nhưng trái tim thì rực rỡ với lý tưởng làm nghề.

Có những hôm vừa viết xong bài, gửi email về toà soạn thì mới nhớ ra cả ngày vẫn chưa ăn gì thì nắng chiều đã rọi chang chang vào mặt. Mình khi ấy chỉ mới 22 tuổi, và mình hiểu nếu “chọn làm điều đúng thì không dễ”.

Cảm ơn vì đã không chọn dễ dàng.

Cảm ơn vì đã sống một tuổi trẻ đầy trải nghiệm, dù chẳng đủ tiền để mua bộ váy đẹp, nhưng có đủ ký ức để viết cả một cuốn hồi kỳ thanh xuân.

dương trung oanh nhận khen thưởng tại Báo Công an thành phố Hồ Chí Minh

Mình ơi, xin lỗi vì đã quá nghiêm khắc

Mình của những năm ấy luôn đặt ra thật nhiều tiêu chuẩn: phải giỏi, phải nhanh, phải làm tốt hơn người khác. Vì mình nghĩ rằng, chỉ cần cố thêm chút nữa là sẽ tới thành công, được mọi người công nhận.

Và, mình cũng đã đạt được điều mình mong ước. Thế nhưng, có ai sống vui khi phải cố gồng gánh đâu?

Xin lỗi vì đã cố mỉm cười khi mình muốn khóc.

Xin lỗi vì những lúc kiệt sức nhưng không dám nói lời từ bỏ.

Xin lỗi vì đã không biết yêu bản thân đúng cách.

Giá mà lúc ấy mình biết: chậm lại một chút không phải là thất bại. Giá mà mình biết cách yêu bản thân để không tự xót xa lấy chính mình. Giá mà mình có thể nhắn nhủ: “Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi, hãy cứ nhẹ lòng…:

Mình ơi, mình đã làm rất tốt rồi đó!

Giờ đây, mình đang là mẹ của một thiên thần nhỏ, sống tại một vùng quê yên bình. Từ bỏ công việc từng là giấc mơ để lui về chăm con – có lúc tưởng như là bước lùi, nhưng thật ra lại là bước ngoặt.

Vì chính nhờ những năm tháng không ngừng nỗ lực đó, mà giờ đây mình đủ bản lĩnh để chọn lại đường đi. Chọn bắt đầu Thử thách 1.000 ngày phát triển bản thân, chọ. Học cái mới, kiếm tiền online, quay lại hành trình viết làch – không vì tiền bạc hay deadline, mà vì được sống đúng với mình.

Mình ơi, mình đã làm rất tốt rồi.

Và nếu ngày nào đó có cảm thấy mỏi mệt, hãy nhớ rằng: Mình đã từng vuọt qua nhiều thứ còn khó hơn thế này nhiều.

dương trung oanh phỏng vấn thủ trưởng cảnh sát phòng cháy chữa cháy và cứu nạn cứu hộ

Viết thư cho chính mình – là một cách để chữa lành

Viết thư cho mình của tuổi đôi mươi là hành trình nhìn lại để bước tiếp. Không để tiếc nuối níu chân, mà để thấy rõ: Mình đã trưởng thành như thế nào.

Tuổi trẻ không hoàn hảo, nhưng rất đẹp.

Tuôi ba mươi lăm không nhẹ nhàng, nhưng rất thật.

Và mỗi giai đoạn trong đời đều đáng được nâng niu.

Nếu bạn đang ở tuổi đôi mươi – hãy sống hết mình

Nếu bạn vừa bước sang đầu ba mươi – đừng sợ nếu phải bắt đầu lại.

Mỗi ngày còn được sống, còn được viết tiếp – là một món quà.

Cảm ơn mình của tuổi trẻ. Và cảm ơn mình – của hiện tại – vì vẫn đang cản đảm viết tiếp giấc mơ.

Bạn đã từng muốn gửi gì cho mình của những năm tuổi trẻ?

Hãy chia sẻ một dòng trong phần bình luận – hoặc viết cho mình một lá thư. Biết đâu, bạn sẽ tìm thấy một phần bình yên mà mình từng bỏ quên,…

Nếu bạn quan tâm hành trình 1.000 ngày phát triển bản thân của mình; hoặc muốn biết những cách kiếm tiền online cho mẹ bỉm nông thôn; hay cách mẹ bỉm sắp xếp việc học (học làm content creator và học tiếng Trung) như thế nào;… thì kết nối với mình qua các nền tảng khác nữa nhé!

Hẹn bạn ở bài viết tiếp theo!

Trung Oanh

Scroll to Top